Không phải để "làm quen" như tên gọi đâu, mà là để... kiểm tra xem router hàng xóm có còn sống không!
Mục tiêu chính của gói Hello
Các giao thức định tuyến lớp 3 như OSPF, EIGRP, BGP, hoặc các giao thức tầng 2.5 như HSRP, VRRP, PIM, đều sử dụng Hello/Keepalive để:
- Duy trì quan hệ lân cận, láng giềng (neighbor adjacency)
Ví dụ: OSPF sẽ không xem bạn là hàng xóm nếu chưa "Hello" qua lại. Hello phải match các thông số hai bên nữa nha!
2. Giúp Phát hiện sớm lỗi hoặc mất kết nối
Khi không nhận được Hello trong thời gian nhất định (Dead/Hold Timer), thiết bị xem neighbor là down và cập nhật lại bảng định tuyến (RIB/FIB).
Các bộ định thời quan trọng
Giao thức Hello Timer Dead/HoldTimer
OSPF 10s 40s
EIGRP 5s 15s
HSRP 3s 10s
....
Bạn có thể chỉnh bộ định thời xuống thấp hơn (ví dụ Hello = 1s), nhưng hãy cẩn thận!
Cảnh báo kỹ thuật khi giảm bộ định thời
- Tăng độ phức tạp cấu hình:
Một interface có thể chạy nhiều giao thức (VD: HSRP, OSPF, PIM), nếu tất cả đều dùng Hello 1s → khó debug.
- Tăng sử dụng CPU:
Các gói Hello gửi/nhận liên tục, CPU phải xử lý liên tục → dễ gây "dương tính giả" (false positive).
- Ảnh hưởng đến ISSU / SSO:
Quá nhiều Hello ảnh hưởng đến khả năng chuyển đổi phiên bản phần mềm không gián đoạn (ISSU) hoặc chuyển đổi dự phòng (SSO).
- Khó đạt phản ứng < 1 giây:
Phát hiện lỗi dưới 1 giây thì tốt, nhưng không ổn định nếu môi trường lớn, không đồng bộ. Nếu vẫn muốn dưới 1s thì đón đọc bài nói về BFD nhé. BFD dùng trong SDWAN!
Kinh nghiệm thực tế
Các thiết lập Hello siêu nhanh (subsecond) chỉ nên áp dụng ở môi trường nhỏ, kiểm soát tốt, như:
- DC nội bộ có đồng bộ clock tốt
- Không có broadcast storms
- Thiết bị hỗ trợ fast-detection (BFD)
Tóm lại:
HELLO = “Tôi còn sống – Bạn còn đó chứ?”
Càng "hỏi" nhanh thì càng phát hiện nhanh, nhưng cũng càng dễ bị "hoảng loạn giả".