So sánh định tuyến tĩnh và động
Có hai cách mà bộ định tuyến có thể tìm hiểu nơi chuyển tiếp các packet đến mạng đích không được kết nối trực tiếp.
• Định tuyến tĩnh: Bộ định tuyến học các tuyến khi quản trị viên cấu hình tuyến tĩnh theo cách thủ công. Quản trị viên phải cập nhật thủ công mục nhập tuyến tĩnh này bất cứ khi nào thay đổi cấu trúc liên kết internet yêu cầu cập nhật. Các tuyến tĩnh là các tuyến do người dùng xác định để chỉ định giao diện gửi đi trên bộ định tuyến khi các gói sẽ được gửi đến một đích cụ thể. Các tuyến do quản trị viên xác định này cho phép kiểm soát rất chính xác hành vi định tuyến của kết nối mạng IP.
• Định tuyến động: Bộ định tuyến tự động học các tuyến sau khi quản trị viên cấu hình giao thức định tuyến để xác định các tuyến đến các mạng từ xa. Không giống như tình huống với các tuyến tĩnh, sau khi quản trị viên mạng kích hoạt định tuyến động, quá trình định tuyến sẽ tự động cập nhật bảng định tuyến bất cứ khi nào thiết bị nhận được thông tin cấu trúc liên kết mới. Bộ định tuyến học và duy trì các tuyến đường đến các điểm đến từ xa bằng cách trao đổi các bản cập nhật định tuyến với các bộ định tuyến khác trong mạng internet.
Dưới đây là các đặc điểm của các định tuyến tĩnh và động:
• Định tuyến tĩnh (static route):
1. Quản trị viên mạng nhập thủ công các tuyến tĩnh vào router.
2. Thay đổi cấu trúc liên kết mạng yêu cầu cập nhật thủ công cho tuyến.
3. Hành vi định tuyến có thể được kiểm soát chính xác.
• Định tuyến động(Dynamic route):
1. Giao thức định tuyến mạng tự động điều chỉnh các tuyến đường động khi cấu trúc liên kết hoặc lưu lượng thay đổi.
2. Bộ định tuyếnr tìm hiểu và duy trì các tuyến đường đến các điểm đến từ xa bằng cách trao đổi các bản cập nhật định tuyến.
3. Bộ định tuyến khám phá các mạng mới hoặc các thay đổi khác trong cấu trúc liên kết bằng cách chia sẻ thông tin bảng định tuyến